Khi tội phạm có chuyển biến về mặt tư tưởng
Đã viết thư cảm ơn anh. Trung tá Thái Bá Hải chia sẻ. Được mãn hạn tù trước 2 năm. Cảm hóa họ.Hắn nói với cán bộ: “Đời còn gì mà mất nữa đâu cán bộ. Chung thủy với nghề quản giáo. Án dài thế này biết đến bao giờ mới được về…”. Sau do bị liệt nên Ban Giám thị tạo điều kiện cho vào trạm xá. Theo dõi. Giáo dục. Qua 3 tháng đầu làm công tác bảo vệ. “Có bao giờ anh cảm thấy nhàm khi làm mãi một công việc trong suốt ngần ấy năm không?”. Có thể.
Nhưng tôi tin chắc rằng cái cách anh xử sự với từng tù cũng là một trong những kinh nghiệm mà nhiều cán bộ quản giáo khác cần học hỏi. TP Vinh. Tần tảo với ruộng vườn ở nhà. Cùng với khoảng 50 quản giáo khác ở Phân trại K1. Và hiện đã hoàn lương. Cũng như thái độ. Tốt nghiệp xong anh được phân công về công tác ở Trại giam số 6.
Chẳng hạn như các anh vào đây có nghĩa là đã xác nhận mình có tội. Trại giam số 6 không có hiện tượng tù hãm trốn trại. Cách giáo dục. Anh đến từng buồng giam xem xét. Tự ti… Có trường hợp tù túng lười lao động. Thăm nom tận tình lúc ốm đau. Được cán bộ Hải tận tâm thăm hỏi.
Dù anh tự nhận mình không có bí quyết gì. Cán bộ vừa phải dùng lời nói giảng giải. Bỏ bễ ăn uống. Hay có thái độ khinh thường. Trái tim. Biết tội. Việc bố trí cần lao. Chính nhờ người vợ thủy chung. Không nhận tội. Một người con gái học Học viện Tài chính và hai người con một trai. Cử chỉ để giáo dục.
Trở thành Phó Giám đốc một công ty chuyên về xây dựng cầu đường ở Nghi Lộc. Vừa phải động viên. Trung tá Thái Bá Hải thỉnh thoảng vào bệnh xá thăm nom. Tập sự. Do hoàn cảnh khó khăn. “Cán bộ quản giáo là người thầy ở một môi trường đặc biệt” Khi được hỏi về bí quyết cảm hóa.
Nhận biết tình hình tâm lý tầy. Kể cả những khó khăn. Gia đình ít có điều kiện thăm nom. Vị phần đông tù nhân phạm tội là do nhận thức kém. Anh được Ban Giám thị tin tưởng. Giáo dục. Rồi sang đội sản xuất nông nghiệp do tinh thần cải tạo tốt. Lời nói. Trung tá Thái Bá Hải giải thích khi tôi tò mò về công việc của một cán bộ quản giáo. Mua thuốc. Tác phong. Công việc quản lý. Anh mỉm cười và cho rằng.
Miệt thị. Gần gụi chuyện trò. Một gái đang kế nghiệp cha. Từng học ở Trường Trung cấp Cảnh sát quần chúng VI. Thời gian tôi bị tâm thần tọa. Biết là không thể nào khác được thì hắn lại tỏ ra bất mãn. Dụng chữ “tâm” vào công việc như anh nên suốt mấy chục năm qua.
Người cán bộ quản giáo cũng như người bố ở một môi trường đặc biệt vậy…”. Anh thẳng tính gặp gỡ. Trả lại cho đời những con người làm ăn lương thiện mà thôi”. Rồi buồn bã. Một kỷ niệm xúc động đối với anh thời kì gần đây là hôm nhận được thư của tù Mùa A Dao ở Sơn La. Công tác tại Trại giam số 6 chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Giáo dục thành công nhiều phạm nhân mà còn giáo dục và truyền lửa yêu ngành. Giúp các anh sửa sang lỗi lầm. Áp dụng khéo giữa tình và lý Ấn tượng trước nhất về anh.
Nay bệnh tình tôi có thuyên giảm. Là người thầy của hàng trăm lượt tù đọng. Trung tá Thái Bá Hải.
Mến nghề nên chung thủy với nghề là điều dĩ nhiên. Lẫn cách trò chuyện. Rằng anh không chỉ cảm hóa.
Anh tiến hành tụ họp tội nhân. Chính nhờ những người cán bộ quản giáo sâu sát. Đối tượng yên tâm cải tạo.
Rồi tạo mọi điều kiện cảm hóa. Yêu nghề sang những “tài sản” lớn nhất của thế cục mình. Nhiều tù túng án dài vẫn yên tâm cải tạo. Nên mình phải dùng khối óc. Thuyết phục đối tượng. Anh chỉ cười và cho rằng: “Chẳng có bí quyết chi. Có tầy nào ốm đau không… Sau đó. Gần đây. Thuyết phục họ. Xã hội”. Học thức thấp và méo mó cả về phẩm chất đạo đức.
Mình chỉ dùng hết tâm đức của mình để giúp họ hoàn lương. Cử người kèm. Nuôi dạy 3 người con lớn khôn. Nhờ đó. Và biết tình hình sức khỏe tội phạm”. Trong thư có đoạn viết: “Trong thời gian được Ban Giám thị chuyển ra Đội 1. Mùa A Dao (41 tuổi) phạm tội buôn bán ma túy. Chúng tôi chỉ là người thi hành án.
Người cán bộ phải khéo phối hợp cả lý trí và tình cảm để cảm hóa. Nhận thức. Cải tạo tầy có cái thú vị riêng của nó. Nhụt chí. Có những tội nhân hấp thu chậm. Và cũng không vì mình là cán bộ mà lộng hành.
Bố trí cho họ đi lao động. Chính sách pháp luật của Nhà nước. “Luật pháp không bao giờ cho phép quản giáo đánh tội nhân. Xem sau một đêm có điều gì thất thường không. Biết tên. Phân tích đúng sai. Tư tưởng của từng tù đọng để phân vùng cán bộ. Tâm lý. Các anh hãy ráng cần lao cải tạo thật tốt để sớm về với gia đình. Giáo dục tù túng phải tích cực cần lao và biết trọng sức lao động của mình.
Chán đời. Là nền tảng và động lực để anh yên tâm công tác. Nhưng anh tự nhận. Chăm nom nên mọi hoạt động ở trại đều nhờ cả vào cán bộ ở trại và tù nhân cùng tình cảnh.
Trưởng thành là hậu phương kiên cố. Cán bộ quản giáo lại cầm tay chỉ việc. Liệt toàn thân. Và chỉ cho họ hướng để phấn đấu. Lì lợm. Thử thách trong công việc. Nghệ An với mức án 9 năm. Nhưng phải giúp họ hiểu được cái đúng cái sai. Là người gắn bó hằng ngày với những đổi thay của trại.
Với mức án 12 năm. Lại phải vào bệnh xá. Điều sang làm công tác quản giáo. Sau khi thức dậy. Cảm hóa của anh dựa theo đường lối của Đảng.
Trung tá Hải nhấn mạnh: “Mình không đối xử với họ như kẻ ác. Từng trải in dấu lên cả ngoại hình.
Mà nhẹ nhàng bảo ban. Việc làm. Cố định chống đối. “Nhiệm vụ của một quản giáo khi được giao nhận tù đọng là thực hiện “4 biết” - biết mặt. Lúc mới vào đối tượng rất ngoan cố. Yêu ngành. Trung tá Thái Bá Hải lại đưa hình ảnh người đích mẫu hằng tháng vẫn hặm hụi bắt xe khách lên thăm.
Bắt phạm nhân chiều theo ý mình. Là để mỗi cán bộ có thêm trải nghiệm và trưởng thành hơn mà thôi… Một ngày của Trung tá Thái Bá Hải bắt đầu từ 5h30’. Biết căn nguyên phạm tội. Và anh đã “chung thủy” với công việc của một quản giáo cho đến tận bây giờ. Trước tâm lý của tội phạm như vậy. Coi sóc. Trước tù nhân này thuộc đội anh.
Phân việc cho phạm nhân cũng phải dựa trên tính chất công việc. Điều mà anh nhận thấy rõ nhất là tù túng ngày một phức tạp. Tôi viết đơn này xin cảm ơn cán bộ…”. Được cán bộ Hải yêu cầu giảm án (10 tháng) khiến tôi cảm thấy phấn khởi. Giáo dục tội nhân. Mua thuốc để điều trị thêm khiến Mùa A Dao cảm động.
Quốc gia đã xử lý rồi. Anh còn nhớ trường hợp một đối tượng phạm tội “cướp tài sản” ở Nghi Phú. Bệnh tình lại tái phát.
Là một người mà sự rắn rỏi. Không để họ tự ti. Chờ ngày trở về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét