Sưu tầm
Làm sao cô nhớ hết Xa trường rồi. Bài 2: Nhớ ngày xưa cô giáo đã dạy tôi Đừng mải chơi hãy cố học đi thôi Chớ lười học kẻo sau này hối Hãy cố lên cậu học sinh nhỏ ơi Hai mươi năm không một phút nào quên Lời cô dạy vẫn mãi còn nguyên vẹn Cậu học trò nhỏ của cô ngày ấy Nay cậu đã trở thành một đay Cùng cô dạy chung trên một mái trường Tóc cô giờ đã bạc trắng như sương thế cục cô qua bao sóng gió Nhưng cô vẫn vững như một bức tường Chẳng bao lâu sau cô đã về hiu Nhưng cô để lại tôi rất nhiều điều Tôi sẽ cố dạy trò sao cho tốt Để không phụ lòng của cô yêu Bài 3: Nhân ngày Nhà giáo Việt nam Chúc Thầy Cô Khỏe vững vàng Nghiệp cao Công Thầy Cô kể xiết bao Gom từng câu chữ xây vào ước mong Dìu từng non nớt bé thơ Tấm lòng quảng đại vô hạn kể đâu Công lênh trời biển in sâu Nói sao cho hết những câu ân nghĩa Chúng em những lớp học trò Bó Hoa đẹp nhất tim mình Kính dâng! Bài 4: Có thể hiện giờ cô đã quên em học sinh quá nhiều.Em cũng đi biền biệt Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm. Ngày nay chỉ là mơ Cho em được trở về chốn ấy Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên Em nhớ hoài tiết học đầu tiên Lời cô dạy: "văn chương là nhân học" Và chẳng ai học xong bài học làm người! Chúng em nhìn nhau khinh khích tiếng cười Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp Rồi giờ đây theo dòng đời ngược xuôi Vị sâu cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơi! Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ.
Bài 1: học trò như những trồi non Nếu không chăm bẵm chỉ còn cây khô May mà có các thầy cô không quản vất vả chăm lo cho trồi Giờ trồi đã lớn khôn rồi Tình cô trồi sẽ trọn đời không quên.
Có thể giờ chiếc lá bàng non Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm Ai sẽ nhặt dùm em xác lá Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ? Ước gì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét